Tìm kiếm trong Blog này

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2025

PHỎNG VẤN MỘT ÔNG RẮN

 - Chào ông Rắn , à quên .. ngài Tỵ !

- Không dám, chào anh. Ah, anh vẫn còn sống à ?

- Hi, Sống khỏe re sau phát cắn chí mạng của ông !
- Đó là do anh đấy nhé, tự dưng lại tóm vào cổ tôi ?
- Nghe thiên hạ bảo ngâm rượu ông là bài thuốc hay
- Hiểu biết như anh mà còn nói thế à, Tôi xin hỏi, rượu rắn chữa khỏi bệnh gì?
- À, à, không rõ lắm… Chỉ nghe đồn uống vào thì khỏe, vậy thôi.
- Nghe đồn? Ai đồn, đồn từ bao giờ, đồn bằng miệng hay bằng văn bản?
- Nói thật, toàn bằng miệng và cũng chả biết có từ khi nào và chả biết từ ai.
- Nghĩa là chả có ai khi tới bệnh viện khám bác sĩ bất kể triệu chứng gì lại được ghi vào đơn: Uống rượu rắn.
- À đúng. Chưa có trường hợp nào như thế cả.
- Vậy do đâu rắn lại bị ngâm trong lọ thủy tinh cả trăm năm nay?
- Dạ, có vẻ vì dân gian…
- Dân gian tuy rất đáng kính, nhưng thú thực có nhiều thứ hình thành từ ngàn xưa, khi khoa học chưa phát triển.
- Đúng.
- Nếu cứ theo dân gian, thì mật gấu, sừng tê giác, cao hổ cốt đều là thuốc cả.
- Và đều bán rất đắt.
- Nhưng thực tế đã chứng minh, những thứ ấy hiệu quả không hề rõ ràng và chả có cơ sở nghiên cứu nào trên thế gian này dám khẳng định.
- Dạ, nói chung đấy là dược liệu gia truyền.
- Với sự phát triển vũ bão của y học, thì con người ngày càng thẩm định và nhận thức ra nhiều hơn những thứ gọi là truyền thuyết.
- Có thể còn lâu ạ.
- Không lâu đâu. Tôi tự tin tuyên bố là sừng tê giác, mật gấu, cao hổ cốt, rồi đến đông trùng hạ thảo, tổ chim yến sẽ không còn đắt như xưa và trở về với giá trị thực của chúng. Rượu rắn cũng không ngoại lệ.
- Không ngoại lệ?
- Vâng. Đa số những vị thuốc đó rất đắt nhưng chỉ bán được ở châu Á, còn dân châu Âu và châu Mỹ, những phần còn lại của thế giới rộng lớn chả mấy ai mua dù số triệu phú hoặc tỉ phú vô cùng đông đảo.
- Tóm lại theo ông?
- Theo tôi, phương Đông có một đặc tính là coi những gì hiếm là quý, và coi những gì quý là thuốc. Đó là một sự sùng bái pha mê tín và pha cả chút khoe khoang vì chả phải ai cũng mua được mấy thứ đó.
- Rượu rắn trở thành một "đẳng cấp" chứ không còn là một bài thuốc đơn giản.
- Rõ ràng. Chả vậy mà người ta thi nhau khoe bình rượu rắn to, có người còn ngâm cả hổ mang chúa trong những cái chai lớn như cái thùng, vô cùng phản cảm, vô cùng hại thiên nhiên và cũng vô cùng… trọc phú.
- Người văn minh không bao giờ lấy việc sát hại sinh vật hoang dã làm niềm tự hào.
- Đúng thế, hãy coi tôi không phải rắn, tôi là rồng. Rồng luôn biểu trưng cho sự hùng tráng.
- Nhiều người gọi ông là mãng xà, ông thích tên đó không ?
- Không đúng, tên cúng cơm của tôi là hổ mang
- Vậy ông có họ hàng gì với cãc sư hổ mang ?
- Không bà con tông tộc chi hết. Họ đánh cắp danh tiếng của tôi đấy !
- Để làm gì ?
- Vậy mà cũng hỏi, để bắt chước tôi phun nọc độc.
- Thế ông cũng đắc tội với nhân loại còn gì ?
- Ô xin lỗi anh. Nọc của tôi được bọn hàn lâm chế ra huyết thanh kháng nọc rắn các loại cơ đấy, còn nọc của các sư ấy thì chả có ích gì, hại thêm đời thì có. Chả đùa.
- Hay thế à ! Liệu ông có thể giải thích thêm vai trò của mình với nhân loại không ?
- Vô thiên lung. Anh hãy nhìn cái logo ngành Y thì biết công lao của tôi
- Tôi nhất trí. Cảm ơn ông . 
- Biết thế là ok. Đừng bắt tôi ngâm rượu hay làm mồi nhậu nhé, phạm pháp
đấy, nghe chửa ?
- Tôi chả dám nữa khi nhớ đến nhát cắn tử thần nửa thế kỷ trước.
- Thôi xí xóa nhé, Năm nay là Ất Tỵ, tượng tôi đang được dựng khắp nơi
- Trông cũng đẹp đấy. Cho chụp chung cái hình nhé ?
- Vô tư. Nhớ đăng Face để quảng cáo dùm tôi ?
- Hừm… Good bye


Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2024

Serenade Mưa ...

𝐸𝓂 𝒸ó 𝒷𝒾ế𝓉 𝑀ư𝒶 𝑔𝒾ă𝓃𝑔 𝓃𝑔à𝓃 𝒹ấ𝓊 𝒽ỏ𝒾 𝑅ớ𝓉 𝓍𝓊ố𝓃𝑔 đờ𝒾 𝒱ỡ 𝓉𝒽à𝓃𝒽 𝓂ả𝓃𝒽 𝓉𝓇ă𝓃𝑔 𝓈𝒶𝑜 . 𝐸𝓂 𝒸ò𝓃 𝓃𝒽ớ 𝒞â𝓊 𝓉𝒽ơ 𝓍ư𝒶 𝓉ô𝒾 𝓋𝒾ế𝓉 𝒯ặ𝓃𝑔 𝒸𝒽𝑜 𝑒𝓂 đê𝓂 𝓂ườ𝒾 𝓈á𝓊 𝓉𝓇ă𝓃𝑔 𝓉𝓇ò𝓃 Ý 𝓇ấ𝓉 𝑔ầ𝓃 𝓂à 𝓉ứ 𝓋ẫ𝓃 𝓍𝒶 𝓍ô𝒾 ... 𝒢𝒾ờ 𝓉𝒽ơ đã 𝓉𝒽𝑒𝑜 𝓈ô𝓃𝑔 𝓉𝓇ô𝒾 𝓋ề 𝒷𝒾ể𝓃 𝐻ó𝒶 𝓉𝒽à𝓃𝒽 𝓂â𝓎 𝑀ư𝒶 𝓂ờ 𝓂ị𝓉 𝓅𝒽ố 𝓅𝒽ườ𝓃𝑔 𝒫𝒽ú𝓉 𝒸𝒽ạ𝓃𝒽 𝓁ò𝓃𝑔 𝓉ô𝒾 𝓃𝒽ớ 𝓉ớ𝒾 𝓃𝑔ườ𝒾 𝓉𝒽ươ𝓃𝑔



Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2024

Đôi mắt người xưa

 
Ngày ta thấy

Cửa tâm hồn đã mở

Long lanh, tha thiết biết nhường nào

Nhưng mong manh như làn khói trắng

Chốn xa mờ tít tắp tận chân mây
Rồi phiêu lãng
Bềnh bồng trong nỗi nhớ
Một thuở xưa khi áo trắng hãy còn
Nhiều mơ màng giữa nắng và mưa

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2023

SINH NGÀY 01 THÁNG 1

         Đầu năm, đang loay hoay kiếm chuyện khai bút cho Timeline năm mới thì face họ báo có hơn bốn chục friends sinh nhật ngày 01 tháng 01, thậm chí đang có lời ta thán một cách rất hoang mang rằng không biết mình sinh chính xác vào ngày nào. Aha, đề tài là đây chứ còn đâu nữa ! Tôi vội phóng bút khai trương đặng lấy hên năm mới, là nhớ lại đôi tình tiết hóng hớt được trong dịp trà tửu cùng các cụ mà biên ra cho các anh đọc, thay lời chúc mừng hay làm quà thì tùy các anh nghĩ. Hehe…

Theo lời trần tình đầy suy tưởng của các cụ, hồi đó tuy chiến tranh loạn lạc nhưng ai cũng sinh được nhiều con, thế mới tài. Cũng chẵng vì nguyên nhân hay lý do lý trấu gì phức tạp cả, mà chỉ đơn giản là chuyện ông bà cùng chui xuống hầm lúc nghe súng đạn nổ tạch đùng đâu đó. Ấy cũng là phản xạ tốt để giử được mạng mình khỏi cảnh tên rơi đạn lạc thời chiến mà thôi, nhưng cơ sự sau đó là do tranh thủ vui vẻ nhau tí chút chứ không nhất thiết phải ra khỏi hầm ngay sau khi im tiếng súng. Cho nên chuyện đông con thời đó coi như cũng từ cái lịch sử không may ấy mà ra thôi. Ông bà ông vãi thấy thế cũng vui mừng cho phúc ấm nhà mình mà đồng lòng tha thứ chứ cũng chả mấy khi quở trách tội đã nghèo mà lại đông con.
Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó. Vì đông con nên nhớ được cái tên từng đứa cũng vật vả lắm, thậm chí cứ lấy số thứ tự để đặt tên con chứ đừng nói nhớ ngày sinh tháng đẻ, tới tuổi đi học thì các bố mới cắp đít đi làm khai sinh. Để cho nhanh, các bố cứ cầm bút sổ hai gạch đứng xuống tờ khai thành ngày 1 tháng 1, cán bộ hộ tịch cứ theo đó mà làm ra giấy khai sinh, ký tá đóng triện thành hồ sơ để nó theo các anh đến cuối đời như bây giờ. Tuy ngó cũng chưa hài lòng lắm nhưng tính đi tính lại thì được cái là tuổi đáng tuổi, không thừa cũng chẳng thiếu ngày nào nên các bố cũng chả phiền hà chi chuyện đính chính hay sửa chữa gì sất. Haha.
Thời buổi văn minh, cuộc sống dần khá lên, tiệc sinh nhật theo phong cách bên Tây được tổ chức hằng năm nên lại hóa vui, vừa nhằm ngày nghỉ lại vừa có đông người chung ngày sinh để cùng đàm đúm tha hồ tiệc rượu chén chú chén anh, thuận tình rôm rả … chuyện bất ngờ gặp được thiên thời xưa nay nào đâu có hiếm, nhỉ ?
Tôi cũng không hơn gì các anh về cái ngày sinh kỳ cục của mình do ông bố hết sức hài hước của tôi gây ra, chuyện này thì đã kể trên face cách đây mấy năm, tới ngày đó sẽ kể lại cho vui. Nhưng dù sao thì chúng ta cũng có một ngày để nhận sự chúc tụng sự kiện mình được có mặt trên cõi đời này là vui quá rồi, phải không ?
Chúc các anh vui với nhau thật nhiều trong ngày sinh nhật đặc biệt của mình. Kaka...
Happy Birthday to Yours !


Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2022

HOÀNG HÔN TRẮNG


𝓒𝓱𝓲ề𝓾 𝓷𝓱ạ𝓽 𝓷𝓱𝓸à 𝓫𝓾ô𝓷𝓰 𝓷𝓱ẹ 𝓝ắ𝓷𝓰 𝓷𝓱ư 𝓬ò𝓷 𝓿ướ𝓷𝓰 𝓿í𝓾 𝓬𝓱ú𝓽 𝓽𝓲𝓷𝓱 𝓴𝓱ô𝓲 𝓣𝓲ế𝓷𝓰 𝓬𝓱𝓲𝓶 𝓰ọ𝓲 𝓻ả 𝓻ờ𝓲, 𝓣𝓱𝓲ế𝓽 𝓽𝓱𝓪 𝓷𝓰à𝔂 𝓺𝓾ê𝓷 𝓵ã𝓷𝓰 𝓛ố𝓲 𝓫ụ𝓲 𝓶ờ đọ𝓷𝓰 𝓵ạ𝓲 𝓷𝓱ữ𝓷𝓰 𝓬𝓱ứ𝓪 𝓬𝓱𝓪𝓷
𝓝𝓰𝓱𝓮 𝓽𝓱ì 𝓽𝓱ầ𝓶
 𝓿ọ𝓷𝓰 𝓽𝓻𝓸𝓷𝓰 𝓰𝓲ó 𝓶𝓲ê𝓷 𝓶𝓪𝓷
 𝓗𝓸𝓪 𝓭ầ𝓷 𝓴𝓱é𝓹 𝓷ụ 𝓬ườ𝓲 𝓽ươ𝓲 đ𝓪𝓷𝓰 𝓱é
 𝓥ườ𝓷 𝓽𝓱𝓪𝓷𝓱 𝓽𝓪𝓸 ươ𝓶 𝓽𝓻à𝓷 𝓵ê𝓷 𝓼ắ𝓬 𝓽𝓻ắ𝓷𝓰
 Ả𝓸 ả𝓷𝓱 𝓿ề 𝓶ơ𝓷 𝓽𝓻ớ𝓷 𝓰𝓲ữ𝓪 𝓽𝓻ă𝓷𝓰 𝓼𝓪𝓸
🌷🌷🌷

Thứ Ba, 4 tháng 5, 2021

NGƯỜI LÀM THƠ TÌNH

Người làm thơ tình
Như ôm bộc phá
Nổ vào đời mình cả chia sẻ, mỉa mai
Dù kẻ ghét người ưa, quay đi hay ngoái lại
Nhưng khát vọng yêu thương vẫn theo đó chảy tràn
Hoàng hôn về thì mặc kệ hoàng hôn…
Người làm thơ tình không đổ lỗi cho ai
Chẳng gặt mùa vui trên cánh đồng bàng bạc
Mà hát lại cho đời nghe nhạc lòng
vọng từ sâu thẳm
Như kẻ nhặt nhạnh vụn đời về
cất giữ trong đêm
Làm ánh lân tinh lóe xanh màu huyền ảo
nở rộ tinh cầu đỏ thắm nhuộm tim yêu
Người làm thơ tình
Đi kê dọn chông chênh
chực ngã đổ bên thềm đời hoang hoải
dìu lảo đảo, khướt say cơn mê dập dềnh giá lạnh
Về bềnh bồng giăng nắng ấm ban mai …
Người làm thơ tình chưa nếm hết vị yêu
Mà vẫn biết môi thơm uống niềm vui cay đắng
Nhìn thấu giọt buồn đọng trong đáy mắt
thấy bóng mình quyện với dáng tha nhân
Người làm thơ tình
ngang qua miền hoang vu trầm tích
nơi chôn giữ đau thương, hạnh phúc vô tình
Hóng hớt nhớ quên còn lao xao vướng víu
mang về dệt lại gửi trăng sao .....
********