Tìm kiếm trong Blog này

Thứ Tư, 31 tháng 5, 2017

TRI ÂN

Người lái đò
trên dòng sông tuổi thơ
Man mác chia tay bóng thiên thần bé nhỏ
Gửi cho đời nhiều ước mơ xanh

Khúc sông mãi là đây
trôi bên bờ lau lách
Cùng tháng năm chở những chuyến đò đầy .

---------------------------------------------------
5/2013

Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2017

MẮNG MỎ MỘT CON LỢN


 - Gì mới bảnh mắt mà kêu eng éc thế, hả con heo kia?
- Đói bụng quá, đổ em miếng cám đi anh. Mà em là lợn chứ không phải là heo đâu nhé, tuy cái sự eng éc ẹc ẹc hay ục ịch là giống y nhau. Em dậy sớm để đi họp về cái chuyện thịt thà đây anh ơi.
- Mịa, họ hàng tông dật nhà mày từ cụ Trư đến lão Hợi rồi tới chú Ủn, thằng Heo, con Lợn...tên tuổi đã nhặng xị rối tinh mà lại gây bao phiền hà cho bá tánh, Hặc hặc… Việc của mày là nằm đấy chờ ngày lên lò mỗ, nay đã ế ẩm mà bày ra họp với chả hành cái cóc khô gì hả ?
- Dạ ai rủa bọn em là gì cũng được, miễn có thịt để các anh thu lãi là em mãn nguyện rồi anh à. Em còn phải góp ý cách bán thịt lợn cho được giá mà nhanh, giải phóng bớt chuồng trại đã chật mà lại thối rùm ...Nhẽ anh cũng nghe loa phường họ bá cáo ầm ĩ hổm rày giá thịt lợn đã rớt tới đáy máng mà vẫn bán không chạy ?
- Á à, gớm chưa, nằm gác mõm chuồng mà biết nhiều nhỉ …Rốt cuộc mày tên gì để tao còn đi khai báo tạm trú. Mà mày đi họp với tư cách gì cơ chứ ?
- Anh cứ biên là heo cho nó dịu dàng văn tự nhưng cứ phải gọi là lợn cho có duyên nợ với truyền thông. Anh rõ là chẳng biết mô tê gì cả, bọn em có tư cách đại biểu của ngài Trư vĩ đại, bạn đồng hành của ngài Tam Tạng từng đi khuân chân lý về phát không cho bá tánh, cũng là đối tượng nghiên cứu miệt mài của các nhà lợn học cũng như kinh tế lợn, các đạo diễn điện ảnh lừng danh trên quả địa cầu, chả đùa !

- Há há, con cháu nhà Trư ghê nhỉ, chả gì bị chất đống mà chẳng ma nào nó thèm xẻo, mày quan trọng thế có hiểu quyền và nghĩa vụ loài lợn chúng mày là gì không hả ?
- Chán anh chưa, quyền của em là vét sạch máng lợn, còn nghĩa vụ của em là chóng lớn và ị ra đúng chổ quy định thôi, đúng phỏng ?
- Bố tổ mày, nghĩa vụ đái ị của mày có góp phần làm xanh tươi hoa lá đấy, Nghe này, còn nghĩa vụ khác là phải chứng minh cái sự bổ rẻ thơm tho của thịt lợn cũng như sự ưu việt so với các thứ thịt khác. Tóm lại làm sao cho bọn lái lợn cảm thấy tiền lời và quần chúng thấy triển vọng kinh tế và sức khỏe của thịt lợn, may ra mới chống ế được. Nghe chửa ?
- Ơ, em tưởng việc ấy là của anh với tư cách là chủ chăn chứ ạ. Mà anh này, mấy ngàn năm nay trư nhục là món khoái khẩu của muôn người … nhưng nay đột nhiên lại đâm ra ế hề, anh có quan điểm gì cho em mót chút đỉnh để còn phát biểu ?
- Tao nghĩ do bản tính tham ăn trụy lạc của chúng mày mà ra thôi, chủ chăn nó cho gì ăn nấy, chả chọn lọc, ăn 3 tháng đã hơn tạ, thậm chí heo mà to hơn cả bò, thịt thế có mà đem bón ruộng chứ ăn nhậu cái đếch. Đã vậy gia đình heo chúng mày chả có biện pháp kế hoạch sinh nở quái gì, con đàn cháu đống, không ai kiểm soát nỗi thịt thà giống má nên họ ngại xơi thịt chúng mày, thế thôi.
- Khà khà, anh chả quan tâm tới chính sự, ngoài kia biển chết cá hết, chúng em cần gia tăng dân số, rút ngắn thời gian nuôi để kịp phục vụ chứ lỵ, mà đất nước anh cái gì cũng thích to nhất cao nhất nặng nhất… trong cả những ước mơ thầm kín lẫn hở hang .
- Chậc chậc…. xem ra mày cũng có lý luận phết đấy, nhưng thứ lợn mày chả biết gì âm mưu của chủ chăn, họ làm vậy để trục lợi nhưng mang hoạ cho người khác, làm hạ uy tín của loài lợn trước muôn loài, biết chửa ?
- Dạ em hiểu, vậy anh có cao kiến gì không giúp em với …
- Thôi được, mày đi họp liệu liệu mà phát biểu chứ bọn phây phiếc giờ nó ghê lắm, chúng mà bêu rếu thì tông dật nhà mày có mà tuyệt chủng cả đấy… lúc đó tao có thương cũng không giúp gì được mày đâu.
- Chắc bọn em phải xếp hàng gào lên đòi nhà chức trách giải cứu thôi, giống như bọn bất động sản, ngân hàng, nông sản thường hay làm í mà !
- Cha chả, mày bắt đầu giống khỉ chứ chẳng là lợn nữa rồi… Nhưng bằng cách nào ?
- Ý em là nhà chức trách nên phát động đại cái phong trào ăn thịt lợn trong toàn cõi chẳng hạn, xem như tiêu chí thi đua, rồi vinh danh khen thưởng … hay làm gì đó đại loại thế, chả tốn gì mà lại được việc.
- Tiên nhân mày, giờ thì chả đứa nào dám bảo mày là ngu như lợn nữa đâu nhá, giỏi lắm. Thôi táp hết nồi cám rồi đi họp kẻo trể giờ, mà chớ có lợi dụng họp hành rồi tranh thủ đóng phim thì tao kỷ luật không tha đấy, rõ chửa ?
- Dạ, cảm ơn anh chăn lợn… Em đi đây. Bye anh nhá. Hehe
- Hừm...

--------------------------------------------------------------tháng 3/2017

PHỎNG VẤN CHÚA JESUS


- Lạy Chúa, Xin chúc mừng sinh nhật lần thứ 2015 của Người. Amen !
- Yes, Cảm ơn anh, Thế anh là ai, ở đâu ?
...
- Bẩm Chúa, là Phsơn, phóng viên facebook, dân An Nam chính cống.
- Khà khà… Biết mà, người An Nam ai cũng chơi face được, tôi phục lắm. Hãy gọi tôi là ông hay Mr.
Jesus gì đó cho nó dân chủ cởi mở và thân ái. Mà này trên face có gì vui không ?
- Thưa
Chúa, trên ấy người ta đang chào giáng sinh bằng nhiều màu sắc, có cả ăn uống nhậu nhẹt, đi rông khắp phố để mừng Người, có cả cây thông xinh tươi nhấp nháy đèn màu và cụ Noel bụng phệ cùng chuyên xa chở quà ... Con vốn kính chúa yêu nước nên con cứ gọi Người là Chúa, nhé !
- À cũng được, nhưng e sẽ nhầm lẫn với các loại
Chúa khác đang có ở An Nam, như Chúa chổm chẳng hạn ?
- Xin
Chúa lòng lành thứ tha, không có Chúa chổm cứu giúp thì bọn con chỉ còn biết cạp đất mà ăn . Hu..hu..
- Tôi đem đến nhân loại tình thương và tha thứ nên chả nệ hà gì dù biết ở đó người ta ăn cả xi măng, sắt thép và các thứ tưởng như không thể ăn được như uy tín, danh dự, trách nhiệm…
- Xin cảm ơn
Chúa…Sao Chúa biết hết chuyện tài thế, chắc họ đến xưng tội với Chúa chăng ?
- Thỉnh thoảng cũng đọc báo mạng nên biết thế chứ tôi chưa nghe ai xưng tội cả, họ chỉ kể thành tích, huy chương, chức vụ, học hàm... thôi !
- Chắc họ sợ
Chúa điện cho Police đến bắt bỏ tù ?
- Chổ tôi không có đường dây nóng. Mà buồn lắm … Hai ngàn năm trước tôi đã phải chịu đóng đinh và chết khô trên cây thập tự để mang ơn cứu rỗi cho mọi tội lỗi của con người, thế mà đến nay chẳng mấy người còn tin tôi, họ giấu giếm tội lỗi để tiếp tục phạm tội. Hực… hực…
- Mong Thiên
chúa đừng buồn mà sinh bệnh, viện phí đang tăng cao, tốn kém lắm đấy. Nhiều người vẫn gặp Chúa sống lại trong lễ Phục sinh hằng năm cơ mà !
- Ôi, nhưng đừng nói tôi sống mãi trong sự nghiệp đấy nhé, tôi thấy được vinh danh là đủ lắm rồi !
- Thưa
Chúa con hỏi khí không phải, khi còn nhỏ chúa đẹp như thiên thần, lớn lên Chúa chuẩn như X- men chính hiệu, không biết lúc đó có phụ nữ nào phải lòng Chúa không ?
- Amen … chuyện này không thể kể ra ở đây được, anh thông củm nhé ! Thật anh cứ mỗi lần nghe tiếng chim hót trong bụi mận gai là tôi thấy chạnh lòng trong tiếc nuối...
- Xin hỏi
Chúa một câu cuối cùng, liệu Chúa có đi gặp thánh Alah để thương lượng vụ bọn Hồi giáo IS đang khủng bố khắp nơi không ?
- Tuần rồi tôi có điện cho Alah và Mohamed, các ông ấy sẽ cùng tôi họp bàn, chắc chắn sẽ kiếm ra một thỏa hiệp hòa bình thôi, anh cứ yên tâm và hy vọng.
- Mong
Chúa cứu giúp…
- Thôi chào anh, đã đến giờ lễ rồi, tạm biệt anh nhé. Cho tôi gửi lời cảm ơn facebook, cảm ơn ông chủ Zuckerberg của anh cùng bạn bè anh đã dành cho tôi một kỳ sinh nhật thú vị.
- Vâng, chúc
Chúa mạnh khỏe để rao giảng tin mừng cho nhân loại. Amen !
- Sư bố anh, cứ chực hỏi khó .... Good bye !
- Hehe ....

-----------------------------------------------------------------------------25.12.2015

BÓNG ĐÈ


Gớm, đêm cuối tuần dự đại tiệc Karaoke về mỏi nhừ cả tay, thấm mệt. Vừa ngã lưng lấy sức, đang thiu thiu thì thấy người lâng lâng nhẹ hẩng rồi rơi xuống vực tối hù, mở mắt thấy cụ Văn Cao đang ngồi câu cá bên suối với trời thanh mây trắng mờ ảo, bồng bềnh. Nhớ nhớ quên quên, nay biên lại cuộc hầu chuyện với Cụ trong đêm thần tiên í. Hí. hí…
- Bẩm, con chào cụ Văn Cao ạ !
- Hừm, chào anh. Mà anh là ai, ở đâu mà biết ta ?
- Dạ, con là dân An nam chính cống, trên dương gian vừa mới xuống. Ở đây là đâu mà đẹp vậy, thưa Cụ.
- À ra thế, đang ở suối mơ trong rừng thiên thai. Trên dương gian giờ có gì vui không ?
- Dạ bẩm cụ trên ấy ngoài những chuyện hài hước té ghế của các đại quan ra thì cũng chẳng có gì hay ho, nhưng con nghe thiên hạ đang bàn bàn về bài hát của cụ sôi nổi lắm ạ .
- Chà, vui thế cơ à, ta chỉ mong họ gieo được nhiều nốt vui tươi trên khuông nhạc cho bổ khỏe tinh thần chứ đừng đem kế sách kiến quốc an dân ra tấu hài là được. Thế họ bàn bài nào? Thiên thai, Suối mơ hay Mùa xuân đầu tiên ?
- Bẩm không ạ ! Bài Tiến quân ca.
- Bài ấy nhà nước đã lấy làm quốc ca đã nửa thế kỷ, có gì mà bàn ?
- Dạ, dĩ nhiên nhưng nay mới được cấp phép lưu hành chính thức Cụ ạ.
- Uh, chả nhẽ lâu nay là hát lậu à ?
- Thưa, con không chắc vậy vì thấy họ hát nghiêm trang, có cả lãnh tụ lẫn quần thần văn võ chứng kiến, trong các lễ chào cờ to nhỏ khắp nước cụ ạ
- Vậy cũng được rồi, nói thật với anh, ta viết bài ấy khi đi kháng chiến, động viên là chính ấy mà. Ai ngờ hào hùng, khí thế và trở thành quốc ca. Giờ nó là công sản quốc gia, nên làm gì thì tùy ông nhà nước cả.
- Dạ, con biết thế. Nhưng hôm rồi có Cục gì đó cả gan đăng báo mạng cấp phép bài Tiến quân ca, lâu nay tưởng là yêu quý Cụ nhưng con thấy như vậy là xách mé và đần độn một cách thiên tài đấy Cụ ạ.
- Nhẽ người ta nghĩ phải có vài ba cái Cục gắn vào âm nhạc thì nó mới hay ho truyền cảm được cũng nên ? Đất nước tốt lên cũng nhờ luật lệ nghiêm minh nhưng dựng lên một thành trì âm nhạc bằng luật lệ thì chưa hẳn là thành tựu gì đâu anh ạ …
- Bẩm, cụ nói hàn lâm quá con chưa hiểu, nhưng thiển nghĩ nếu thế thì mí cái con mộc bên nhà Cục ấy có mà mốc lên í, họ muốn ký và đóng mộc là để khẳng định cái tồn tại của một tượng đài bao quanh hàng rào thành tựu…Con còn nghe bọn thối mồm trên í kháo nhau An nam giờ đang thừa những nhà chính trị ngộ nghỉnh mà lại thiếu đến tuyệt chủng những nhà văn hóa lớn nên mới ra cơ sự đấy Cụ ạ.
- Lại thế nữa cơ ? sư bố anh, cũng lý luận phết nhỉ. Nhưng mà thôi, ai nên khôn mà chả dại một đôi lần. Cũng may là ta không dại đến lần thứ ba. Cái thời gian để dại ấy ta rượu thịt, bạn bè cho vẹn lòng và thỏa chí. Mà anh sao lại thác xuống đây ?
- Bẩm, con cũng không biết tại sao. Đang ngủ thì bỗng tuột phát hun hút và đụng cụ. Thế con đã chết chưa hả cụ ?
- Chưa, anh chưa hẳn chết. Chỉ là một giấc mơ. Anh chết do mơ.
- Thế cụ chết do gì ?
- Do nhiều thứ lắm. Do rượu, do đói, do già và...do sợ. Anh trẻ không biết hết được đâu.
- Đã bao giờ cụ chết vì mơ chưa ?
- Hơn nửa đời người ta chết vì mơ. Không mơ thì làm gì có suối mơ, có thiên thai, có tiên nữ mới lại cả mùa xuân.
- Vậy Tiến quân ca của cụ cũng là do mơ ?
- Không, bài đấy ta tỉnh nhưng lại viết khi...say.
- Bẩm, nếu bây giờ người ta không cho dùng nữa, ý cụ sao ?
- Ta không ý gì cả. Chỉ hỏi đám người ở Cục kia là tỉnh hay say ? Tỉnh thì cho hát, say thì thay đi cũng được, làm hẳn bài quốc ca mới cho nó hợp thời rồi cấp phép hát cho đúng quy trình.
- Bẩm cụ chuyện tỉnh say trên ấy cũng đang bàn, người ta đang tính việc đối thoại nhau để thấy kẻ tỉnh người say đấy cụ ạ...
- Ta vốn nghi ngờ chuyện này. Chắc anh biết đời ta cũng từng thích tỉnh khi đã say nên cũng từng mở mồm … Nhưng anh cũng nên biết, chính trị và chính sự nó hệ thống, chặt chẽ, liên thông. Nếu muốn tỉnh thì phải tỉnh cho có lớp lang, cho căn bản, còn không chỉ là sự bóc mẽ đơn điệu theo kiểu trăm hoa đua nở náo động kia thì chả được cái tích sự gì mà thêm oan khuất. Mà liệu cho cái thần hồn mà thoại nhé, không thì họa như ta đấy…
- Thưa cụ, con cứ nghĩ con người ta chết là hết, chả nhẽ cụ vẫn còn mang nổi ám ảnh đó xuống tận tuyền đài ?
- Anh lại hỏi khó ta, chắc đã biết biện chứng duy vật đã chỉ ra sự vật không mất đi đâu cả., chí ít cũng phải ba đời ! Ta không hình dung ra kết cục đàm thoại của những đứa ngộ nghỉnh với bọn thối mồm sẽ như nào...Mà thôi, nói thêm chỉ tổ làm anh nhức đầu. Anh có mang theo chút rượu nào trong người không vậy ?
- Bẩm, con thác nhanh quá nên chả kịp mang theo gì. Có mỗi lọ cồn với con khô mực mang theo đi nhậu chưa kịp nướng.
- Thế anh ăn mực đi. Lọ cồn để đó cho ta.
- Nhưng mực khô không nướng cồn sao mà ăn được ạ ?
- Thì cũng như ta, cồn mà không pha thêm nước lã thì sao mà...thành rượu. Anh có cách nào mà vừa có rượu uống, lại vừa có mực thơm?
- Bẩm, quả là khó ạ.
- Anh mới thấy mỗi chuyện mực với cồn thôi đấy. Còn việc đại sự quốc gia thì nan giải đến nhường nào? Thành ra chuyện nhiêu khê cũng là hợp nhẽ.
- Dạ con hiểu. Xin kiếu cụ con đi diện kiến Diêm Vương.
- Uh, anh đi đi. Mang cả con mực với lọ cồn nữa. Thế thuận việc hơn, đỡ phải chờ.
- Để làm gì ạ?
- Chả để làm gì đâu, nhưng Diêm Vương ngài cũng...có mồm.
- Vâng, con hiểu ! Lạy cụ ạ...

Vừa bê lọ cồn sang Diêm điện thì có cảm giác như nghẹt thở trong cổ họng, giật mình tỉnh giấc thì thấy bị cặp giò của bà xã đang say giấc nồng gác trọn lên ngang ngực. Hệ.hệ…Ngó đồng hồ, chưa tới hai rưỡi sáng, thò tay bật face thì vẫn còn thấy dăm bạn đang online.
Uhm… Không biết họ đang tỉnh hay say !

-------------------------------------------tháng 5/2017

Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017

TRI KỶ CHO CUỘC TÌNH



Gửi cho người niềm tin tri kỷ
Thuở hồng nhan rộn rã đã vụt qua
Mình nhận ra nhau
từng thiếu những mặn mà
Thiếu say đắm cho tình duyên chắp cánh...

Mưa thảng thốt cho lòng anh hoá đá
Ngày ngu ngơ gieo vạt nắng tình em
Tinh tú dại khờ heo hắt giữa trời đêm    
Còn xao động mảnh tình xưa vương vãi

Hứa với nhau vun mảnh vườn ký ức
Xóa mảng tình phủ bụi những si mê
Chẳng níu thời gian quên hết những lời thề
Để thương nhớ hóa thân về dĩ vãng....

tháng 4/2017

MƯA BÓNG NẮNG




Nắng từ thuở ấy nắng ra
Nắng từ ngã bảy ngã ba tràn về
Nắng hong nốt nhạc tái tê...
Một thời tóc xõa môi thề ngày mưa...



Nắng về từ thoáng xa xưa
Muốn đong cho hết nhiêu khê trong lòng

Nắng ôm mây cuối địa đàng
Chiều thu chớm nở ngàn trùng nhớ thương


Mây hờn mây dỗi còn vương
Ru trong
nắng sớm giọt sương ngọt ngào
Làm sao mang hết trăng sao
Trãi lên
bóng nắng tha phương một đời …
------------------
tháng 3/2017

Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017

LỜI CỦA ĐÁ


Có đôi lần nghe lời buồn đá kể
Bóng rêu phong mãi đổ xuống đời nhau
Năm tháng từng trôi hoang
Dòng hoài niệm miên man rạn vỡ
Níu lòng người trở lại cõi mơ xưa

*
Gió đem về phiền muộn những chiều mưa
Ru chan chứa tình nồng say trong đá  
Đêm tan vụn ngàn sao
Nghe tiếng kinh cầu bay qua vòm lá
Chờ tinh khôi theo hồn đá tìm về ...
-------------------------------------------5/2017


Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

KHUYA SÔNG THU

Em ngước mắt trông sao
hỏi bao giờ ghé lại
thăm nỗi lòng nương náu chốn sông thơ
Hỏi ai uốn vành trăng
tròn khuyết những dại khờ
Mà duyên kiếp mãi xôn xao triền nhớ ?


***
Áng mây khuya
bóng tinh cầu mờ ảo
Lãng đãng trôi tìm dệt lại niềm riêng
Đêm tỉnh giấc
gió lùa tràn ký ức
Lời nguyện cầu đẫm ướt cả trăng sao !