Tìm kiếm trong Blog này

Thứ Bảy, 29 tháng 2, 2020

ADIEU JOLIE CANDY

Ta chẳng biết tình em còn hay mất
Ngày chông chênh thuở cuối phố đầu hè
Đêm hồng hoang đếm sương rơi khóe mắt
Chiều lưng trời sải cánh hắt chân mây
***
Biết là lòng còn vương vấn đâu đây
Nỗi khoắc khoải xô chen cùng thân phận
Nơi vụng dại bóng nhòa phai trong nắng
Mùa trăng sao ngày ấy chắc xa dần …

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2020

LÃNG ĐÃNG VALENTINE

Chắc có lẽ nhân tình là có thật
Nên lòng người rộn rã lễ tình nhân !

                                                                               ***

Bạn bè cứ rượu vào là kể chuyện yêu đương nhăng nhít, còn tôi chỉ việc há miệng ra đớp từng lời của chúng mà lấy làm thú vị lẫn ước ao. Vì trời đã cho chúng số đào hoa thì chúng hưởng chứ tôi có ý ghen tị gì đâu, bởi chuyện gái mú hay lăng nhăng đã từng được nâng lên tầm văn hóa bởi một kiệt tác lẫy lừng  của thi hào gì Thỉnh quên, đại ý rằng "Ai mà chẳng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ từng điểm tô thêm tình trường nhiều đường nét lãng mạn phiêu bồng một dạo. Tôi thì chả có tí tình nhân nào làm hãnh bởi chẳng cô nào chịu được tôi được cữ dăm bửa ba ngày. Đừng nghĩ đàn ông thích yêu đương vui vẻ hoặc lấy đàn bà ngu mà ngược lại đấy, họ thích những gã ngu ngơ khù khờ nhưng lại thạo đường chăm bón cơ đấy.

Tôi vốn tinh quái nhưng chăm bón lại dại khờ nên rau dưa vài ngày đã khú mất. Cô nào cũng kêu nhạt, đã vô duyên mà lại bỉ gái như bố đời, mà nào tôi biết tôi là thế !  Cho nên tôi càng ngày càng buồn, buồn đến đắng cay trong nỗi tủi hờn chất ngất vì cái chuyện "ai cũng có" mà mình lại không có ấy, râu ria được dịp đâm ra ngang dọc, rậm rạp theo tháng năm. Thôi thì kệ thây chúng nó, thảng hoặc soi gương thấy mình cũng mặn chứ chẳng nỗi nào !  

Cũng may gặp thời phây phiếc đang thịnh nên tôi mới lập ra một cái, trước là để khoe dăm ba tấm hình tung tăng hiếm hoi đây đó, sau đặng để biên lên đôi lời có cánh họa hoằn, may ra còn dịp tung tăng cho qua ngày đoạn tháng buồn vui. Cho nên hỡi những bóng hồng còn chút thương tâm, hãy làm ơn còm vào đôi lời bướm bay an ủi, cho đám râu ria rậm rịt kia thấy thẹn  mà bớt chui ra, biết đâu tôi trở lại được những tháng ngày nhẳn nhụi mày râu thời trai trẻ...

Than ôi !