Tìm kiếm trong Blog này

Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2019

MÙA THU TRẮNG


Thuở say khướt
chốn địa đàng nắng nhạt
cùng vần thơ giăng xuống vườn hoang ...

Phút chếnh choáng có phải đâu vì rượu
Nhẽ là vì bóng dáng nửa mùa thu ...

Nửa còn lại đã nhuốm màu bàng bạc
Trôi dưới trăng lãng đãng những buồn vui
Này thu ơi, em còn hay đã mất
Về đây xem lá úa đọng bên thềm.


CÀ PHÊ SÁNG



Sáng, cà phê ngon lạ
Từng giọt rơi
...sóng sánh
........chòng chành.
Này bạn đường xa, có phải
nụ cười ai đó rớt vào ly ?



Cà phê đen
chiết khúc môi xinh
Như nồng nàn từ bình minh cuối hạ
Lao xao thôi
Chút nỗi niềm ghé vội
Nghe tiếng lòng đặc quánh thủa xa xôi …
..

( Trái đất đã cũ mềm nhưng lòng người vẫn mới kít, tinh tươm )