Tìm kiếm trong Blog này

Thứ Hai, 15 tháng 1, 2018

NGÔN TÌNH MÙA ĐÔNG

 
Bài thơ lòng ai viết dạo cuối đông
Nghe trống vắng đầy mông lung lạnh giá
Chút vương vấn lạc vô miền đất lạ
Tưởng xa xôi mà sao lại thấy gần

Đã bao lần đưa đón những lãng quên
Ôm gối chiếc bâng khuâng mùa hò hẹn
Em - nỗi nhớ rêu phong
trườn lên bờ mắt biếc
Thương nụ cười mím chặt giữa môi xưa

Thương nét buồn giăng kín những ngày mưa
Tàn phai đó theo đông về rét mướt
Trăng treo mành cắt chia trời mộng ước
Để người về hờn giận với thinh không

Thơ se sắt lắng niềm đời hiu quạnh
Tôi trải lòng cho vần nhịp cuốn theo
Như cánh én chao nhanh nghiêng về nẽo
Chở mùa xuân gieo thành nốt tơ tình