ĐÔNG -TÂY HỘI NGỘ
Hãy tìm một nơi thật yên tỉnh để nghe
về cội nguồn của đau khổ trên nền bản Sonata ánh trăng bất hủ ...
….Như nhìn thấy ánh trăng đang trôi, rồi ánh trăng hiện lên rực rỡ, chan hòa trong tiếng nhạc với giai
điệu nhẹ nhàng và tha thiết, nghe như một tiếng thì thầm bí ẩn, tạo ra ấn tượng
của trạng thái tâm thiền định.
Rồi những giai điệu
nhanh dần, chợt day dứt đến dữ dội. Ánh trăng bị che khuất khi cơn giông tố ùa
vào, mây đen kéo đến tựa hồ như những đớn đau khôn xiết của số phận. Con người
dạt vào định mệnh thương đau, nhưng đâu đó trong tiếng nhạc cồn cào, thoáng
nghe thấy những giai diệu của tình yêu thương, của hi vọng.
Rồi khi cơn giông tố đã đi qua, tất cả sự giả dối, thù hận biến
mất. Không còn cuộc sống vất vả với những lo toan thường nhật. Không còn những
mảnh đời đau khổ, những bi thương tuyệt vọng, chỉ còn tình yêu thương ở lại
trong một thế giới huyền ảo, lung linh như cổ tích. Đôi tay người nhạc sĩ buông
nhanh, mạnh mẽ dứt khoát. Tiếng nhạc ngân vang trong ánh trăng, thấm đẫm trong
ánh trăng, dạt dào trong ánh trăng, đọng lại từng giọt cảm xúc đầy khát vọng bứt
ra khỏi lời nguyền của số phận.