Mùa vui về giăng dưới hiên cau
Bạn mang hồn thơ lên vành trăng tỏ
Tôi lạc loài vần thơ lao xao mùi gió
Niên thiếu tràn về thuở cháo bắp cơm khoai
Tôi đưa tay nắm lấy xa xôi
Bạn cầm tay kéo niềm vui gần lại
thảng thốt sẻ chia cơn sầu chếnh choáng
Biết là đời sung sướng chỉ tày gang
Tôi có nỗi buồn do Thượng đế làm ra
Bạn có nỗi buồn từ nhân gian đem lại
Bạn may hơn tôi còn niềm vui trần thế
Với tôi Thượng đế bỏ đi rồi …