- Xin chào ông Rượu ...
- Cảm ơn, anh là ai ?
- Là khách
rượu. Xin ông dành cho một cuộc phỏng vấn tháng chạp ?
- Sẵn sàng thôi.
Nhưng sao lại là tháng chạp ?
- Vì là tháng
thiên hạ biếu rượu nhau để chiêu lại hồn vía cho ngày Tết và phong vị tiết xuân
kỳ.
- Anh từng say rượu chưa mà đòi phỏng vấn tôi ?
- Haha…chúng tôi uống rượu theo phương châm chưa say chưa về mà. Sao ông hỏi thế ?
- Tôi là Rượu, để tôn trọng nhau
đấy thôi, hơn nữa từng say rượu thì mới hiểu được rượu là gì chứ. Hehe..Anh đừng gọi tôi là ông mà nên gọi Ông &Bà mới đúng.
- Là sao ?
- Là vì đàn ông rất mê tôi nên tôi phải là đàn bà,
nhưng đàn bà lại hay mắng mỏ tôi nên suy ra tôi là đàn ông. Tôi thuộc loài lưỡng tính là vậy. Nể tình say
rượu , anh cứ gọi tôi là bạn cho thiết thân. Hà hà...
- Xin lỗi, tên bạn là gì tôi đọc không ra ?
- Chivas, anh không biết chữ sao ?
- Hề hề... tôi không rành tiếng Tây. Mà sao lại ở
đây, hôm qua mới thấy bạn ngồi chễm chệ
trên bàn nhà sếp, giờ lại đứng ở góc cửa hàng thế này ?
- Nói bé chút đi...Đang run vì sợ lại bị mang đi
nữa đây ?
- Không hiểu !
- Nhoằng cái là có thằng mua biếu sếp ấy mà...
- Lại quay về nhà sếp?
- Đúng vậy ...
- Sao biết giỏi thế ?
- Giỏi kém gì. Hôm trước có thằng mua tôi biếu sếp,
bà xã sếp lại mang tôi ra cửa hàng bán, lại có thằng tới mua tôi biếu sếp, vợ
sếp lại mang tôi ra cửa hàng bán, lại có thằng mua tôi biếu sếp, vợ sếp lại ra
cửa hàng bán, lại có thằng mua tôi biếu sếp, vợ sếp lại...
- Thôi thôi...ngừng. Chóng mặt quá, bạn nói tóm lại
phát đi ...
- Tóm lại, loại rượu như tôi thuộc loại đắt đỏ, có
khi giá hai triệu rưỡi một chai; Bình quân một chai như tôi mang biếu, bán, mua
lại mang biếu, bán, mua lại mang biếu, bán, mua lại mang biếu… đến lượt cuối
giá trị của tôi lên cả mấy trăm triệu bạc, chả đùa !
- Tóm lại lần nữa đi..
- Tóm lại…Tóm lại là chút nữa sẽ có thằng tới mua
để biếu sếp...
- Và vợ sếp lại bán bạn ra đây ?
- Đúng thế.
- Có thể nói lãng mạn hơn chút không ?
- Lãng mạn hả ? Thì đây. Sếp sẽ đi biếu sếp cấp
trên của sếp, vợ sếp cấp trên của sếp lai mang tôi đi bán, rồi biết đâu một
ngày đẹp trời, tôi lại được ai đó mang biếu cho sếp của sếp của sếp cấp trên
nữa ...
- Cuối cùng, khả năng cuối cùng bạn sẽ ở đâu?
- Chắc sẽ về ăn tết ở nhà lão Phsơn.
- Cái gì, Lão đó là sếp to nhất vùng này à ?
- Không phải. Lão tới đặt mua những chai rượu đã qua nhiều lần
biếu xén.
- Lạ nhỉ, sao lão ta lại làm thế ?
- Vì lão thích thưởng thức những thứ có giá trị cao gấp nhiều
lần so với giá trị thật của chúng. Anh biết đó, giá trị của tôi bây giờ là hơn hai
trăm triệu chứ không phải hai triệu rưỡi đâu.
- Aha. Ý bạn là lão bị hoang tưởng ?
- Không hẳn thế, nghe đâu bị hội chứng sống ảo, lây từ facebook qua
đường mạng rồi bội nhiễm thành mãn tính rồi. Dù đã thuốc thang tốn kém nhưng ngày
càng nặng chứ không giảm tẹo nào !
- E hèm…nghiêm trọng thế sao ?
- Chẳng trăng sao gì. Bệnh này ngày càng phổ biến nên giờ được
coi là bình thường, thậm chí được xem là có đóng góp tích cực cho đời sống tinh
thần của bá tánh. Haha…
- Nhưng tôi nghe nói nhà đương cục không mấy hoan nghênh hay mặn
mà với facebook cho lắm, thậm chí là ghét bỏ. Sao lại cho là tích cực ?
- Họ chỉ ghét chuyện nói xấu nhà đương cục thôi, nếu nói tốt thì
được biểu dương, thậm chí khen thưởng, thù lao.
- Nhưng có vẻ như nhà đương cục vẫn còn làm nhiều việc chưa tốt
cơ mà ?
- Ấy đó chính là vấn đề mà tôi sẽ đóng vai trò giải quyết …
- Cứ lấp lững, nói rõ hơn xem nào ?
- Là uống thứ rượu mà lão Phsơn đó đã đặt mua, tức là chính tôi ấy mà. Đó là cách để quên đi
những chuyện chưa tốt mà nói lên những điều tốt đẹp, giống như cách đàn ông
uống rượu để thấy đàn bà xinh đẹp và quyến rũ hơn vậy thôi !
- Ơ hay, vi diệu thế cơ à, quả là thứ rượu thần thánh !
- Đúng vậy, tinh túy của hành trình biếu tặng của tôi đã làm cho
rượu lên men ngọt ngào và đê mê hơn ma túy ở Tam giác vàng cơ, đủ phẩm chất để phấn đấu cho sự nghiệp
vùi chôn nơi đáy cốc và dìu hồn say về tận cuối trời quên.!
- Ối giời ơi, bạn cũng phét lác gớm ! Tôi còn lạ gì cái giống
rượu bia …Có chút men là văn chương cứ trào ra lai láng. Ặc ặc..
- Hượm đã, anh nghe đây. Rượu biếu tuy là quà mọn nhưng nó mang
theo nhiều kỳ vọng, hoài bão và cả những ước mơ thầm kín lẫn hở hang. Các thứ
đó giao thoa, hòa trộn và thăng hoa trên đường đi biếu thành thứ chất men tuyệt
vời như tôi nói.
- Thế cơ. Mà đang có lệnh cấm uống rượu khi lái xe, thế bạn không sợ mang tiếng là tiếp tay cho tội phạm sao ?
- Tội phạm cấu thành từ quy phạm khoa học và khả thi của luật
pháp chứ không do những thứ đổ vào mồm, nhưng nếu vì những thứ nhét vào túi mà
tạo ra pháp luật thì rất đáng hờn lắm. Tôi đã tồn tại cùng loài người từ khi
khai thiên lập địa và sẽ mãi tồn tại cùng họ, có lẽ đây là thực tế khó chối bỏ.
Cơ sự nhiêu khê là do các anh làm khó nhau vì thiếu hợp tác thôi chứ chẳng phải
do tôi.
- Nhà đương cục mà biết nghĩ như bạn thì bá tánh đâu ta thán về
những phiền hà của cơ sự đi đứng. Bạn có cao kiến gì giúp chúng tôi không ?
- Tôi nghĩ trước cảnh đi đứng như đứa say rượu như hiện nay thì khắt
khe như thế là hợp thời. Mà người Việt các anh đủ thông minh để tránh phạm tội
bằng nhiều cách, tỷ dụ như nhờ người khác đèo về sau khi đã uống rượu ?
- Vậy thì tốn nhiều nhân công cho chuyện nhậu nhẹt quá thể, vả
lại vụ này cũng rất tế nhị …
- Có sao đâu, nó tạo thêm
việc làm cho xã hội đặng tăng trưởng kinh tế. Tôi thấy các anh nên gọi vợ mình
đến đón, vừa có được cảm giác hạnh phúc vừa chứng tỏ mình trong sạch, các bà
chỉ thấy trên bàn nhậu toàn đàn ông chứ không phải như lâu nay họ nghĩ.
- Ái chà chà… Rượu mà có vẻ hàn lâm, tâm lý tinh tế ghê nhỉ ?
- Ấy là nhờ hóng hớt được ở nhà các sếp khi nghe trình bày biếu
tặng thôi chứ ngử như tôi biết thế quái !
- Nhưng về lâu dài không thể đối phó mãi thế được !
- Anh yên chí, đến lúc đi đứng đã thành nếp, yên ổn lại thì những
người làm ra luật sẽ cảm thấy phiền phức cho chính họ và phải sửa lại thôi.
Chẳng ai dại lấy đá ghè chân mình cả, phỏng ạ ?
- !!!
- Mà thôi, xin lối anh nhé, đang có khách đến mua rượu, chắc là
đến lượt tôi phải đi đến nhà sếp nào đó rồi ! Hẹn gặp lại anh ở nhà Phsơn trong
dịp tết, tôi sẽ phục vụ anh hết mình…
- Cảm ơn anh. Hân hạnh quá đi. Rượu muôn năm. Good bye …
-------------------------------------------------------------------------------------------------------