𝐸𝓂 𝒸ó 𝒷𝒾ế𝓉 𝑀ư𝒶 𝑔𝒾ă𝓃𝑔 𝓃𝑔à𝓃 𝒹ấ𝓊 𝒽ỏ𝒾 𝑅ớ𝓉 𝓍𝓊ố𝓃𝑔 đờ𝒾 𝒱ỡ 𝓉𝒽à𝓃𝒽 𝓂ả𝓃𝒽 𝓉𝓇ă𝓃𝑔 𝓈𝒶𝑜 . 𝐸𝓂 𝒸ò𝓃 𝓃𝒽ớ 𝒞â𝓊 𝓉𝒽ơ 𝓍ư𝒶 𝓉ô𝒾 𝓋𝒾ế𝓉 𝒯ặ𝓃𝑔 𝒸𝒽𝑜 𝑒𝓂 đê𝓂 𝓂ườ𝒾 𝓈á𝓊 𝓉𝓇ă𝓃𝑔 𝓉𝓇ò𝓃 Ý 𝓇ấ𝓉 𝑔ầ𝓃 𝓂à 𝓉ứ 𝓋ẫ𝓃 𝓍𝒶 𝓍ô𝒾 ... 𝒢𝒾ờ 𝓉𝒽ơ đã 𝓉𝒽𝑒𝑜 𝓈ô𝓃𝑔 𝓉𝓇ô𝒾 𝓋ề 𝒷𝒾ể𝓃 𝐻ó𝒶 𝓉𝒽à𝓃𝒽 𝓂â𝓎 𝑀ư𝒶 𝓂ờ 𝓂ị𝓉 𝓅𝒽ố 𝓅𝒽ườ𝓃𝑔 𝒫𝒽ú𝓉 𝒸𝒽ạ𝓃𝒽 𝓁ò𝓃𝑔 𝓉ô𝒾 𝓃𝒽ớ 𝓉ớ𝒾 𝓃𝑔ườ𝒾 𝓉𝒽ươ𝓃𝑔
Tìm kiếm trong Blog này
Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2024
Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2024
Đôi mắt người xưa
Ngày ta thấy
Cửa tâm hồn đã mở
Long lanh, tha thiết biết nhường nào
Nhưng mong manh như làn khói trắng
Chốn xa mờ tít tắp tận chân mây
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)