Tìm kiếm trong Blog này

Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

ĐẦU NGÔ MÌNH SỞ


Thỉnh thoảng cũng ghé mắt xem em Bảo Thanh xinh đẹp trong vai diễn thừa duyên thiếu nợ phủ phàng, sắc sảo và đầy cá tính. Đã có nhiều bàn tán ong ve quanh phim này, rằng có cái gì đó là lạ, sai sai thì phải ? Đành rằng là phim tả thực, và thi thoảng ta cũng đã từng mục thị sở tại vài ba gia cảnh còn cay đắng oái ăm hơn nữa trong đời thường, Nhưng đó chỉ là cái cá biệt hiếm hoi, chưa phổ biến để thành một bộ phim truyền hình.


      Phim truyện tâm lý xã hội chỉ hay hoặc chí ít là được yêu thích khi kịch bản sân khấu có chiều sâu, chọn lựa là dựng từ tiểu thuyết văn học hoặc truyện dài nỗi tiếng. Nhưng té ra kịch bản phim này là vay của Tàu, cho nên việc cộm lên những hạt sạn không nuốt nỗi là điều dể hiểu, nó đã phản ảnh hiện thực xã hội Việt méo mó một cách thái quá. Còn sao lại phải lấy kịch bản văn học từ Tàu thì cũng dể thấy. Thử xem tác phẩm văn học Việt hiện nay có gì, nếu không muốn nói là không có gì ngoài vài tiểu thuyết ngôn tình ba xu, kho truyện ngắn, dài tản mạn những cảm xúc bất chợt, thường tình. Văn chương Việt đang theo xu hướng thi ca, “thơ và những nhà thơ ngồi cạnh nhà thờ”, Hì hì.… Nó đã chết dần mòn theo cái chết của văn hóa đọc trong một thị trường văn hóa đầy bát nháo với những xô bồ. Chưa thấy các sáng tác khả dĩ chuyển thể thành phim truyền hình mang các giá trị nhân bản của mảng tâm lý xã hội đa dạng trong một xã hội Việt đương đại, đang có nhiều vấn đề làm xói mòn lòng tin và tha hóa đạo đức đến mức báo động.


      Đặt câu hỏi những nhà làm phim này muốn gửi thông điệp gì cho cuộc sống ? Thú thật, mình không đủ tầm để phán chính xác. Giá như trong Trailer phim họ có ghi chuyển thể từ truyện của Tàu thì ý đồ coi như là rõ, thông điệp chuyễn đi “Hãy nhìn rõ xã hội Tàu mà tránh”, một xã hội xem mổ tạng người sống để bán mua như hàng hóa không phải là tội ác cần trừng trị, ở đó họ sẳn sàng nghiền nát xác học trò dưới xích xe tăng… như đã biết. Xã hội đó làm gì có người tử tế.

     Phim chưa hết để đến một vĩ thanh hợp lẽ, nhưng khi suy nghĩ về nội dung và tình tiết diễn xuất phim, mình lại nhớ một đoạn văn ví von dí dỏm của một ông Bựa về một câu chuyện na ná, hy vọng nó sẽ tiệm cận đến câu trả lời. “ Nếu bạn mang một liền ông đặt trên ghế, mười năm quay lại bạn sẽ thấy gã ngồi trên đó, nhưng nếu đặt lên ghế một liền bà thì ba ngày sau quay lại bạn sẽ thấy hoặc cô ta nằm trên ghế hoặc cái ghế nằm trên cô ta, ba tháng sau quay lại bạn đã thấy cái ghế đã tan tành”. Hehe… 


       Xin quý bà đứng ném đá nhế 😍.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét